Fran Silvestre – Giám đốc điều hành Fran Silvestre Arquitectos: “Kiến trúc sẽ thay đổi hoàn toàn trong mười năm tới”

Fran Silvestre – Giám đốc điều hành Fran Silvestre Arquitectos: “Kiến trúc sẽ thay đổi hoàn toàn trong mười năm tới”

Kiến trúc sư người Tây Ban Nha – Fran Silvestre, nổi tiếng với các tác phẩm đa sắc thái, sạch sẽ và hiện đại. Mỗi dự án đều tuyệt đẹp với những kiểu nhà xuất hiện trong các bộ phim Bond nằm trong danh sách ảnh ưa thích trên Pinterest được những chủ nhà khó tính ghim lại.

Silvestre nghiêm túc bắt đầu sự nghiệp kiến ​​trúc của mình tại văn phòng của KTS Alvaro Siza – một trải nghiệm được coi là nền tảng sự nghiệp của ông. “Đó là khoảng thời gian tuyệt vời, ở đó tôi đã học được tất cả về kiến trúc.” – Ông Silvestre chia sẻ. “Tôi rất ấn tượng bởi cách làm việc của ông Siza… Đối với tôi, ông ấy là một thiên tài.” Ông Silvestre rời văn phòng của Siza vào đầu những năm 2000 để thực hiện kế hoạch riêng của mình, và nó đã bắt đầu phát triển vào năm 2005.

Kể từ khoảng thời gian đó, ông vẫn tiếp tục rèn luyện, nhưng cũng đồng thời xây dựng sự nghiệp giảng dạy mà ông coi đó cũng là nơi để mình học hỏi. Gần đây ông Silvestre cũng đã thảo luận với KTS kiêm nhà nghiên cứu Can Ziyal về công việc của ông, về mối quan tâm đến giảng dạy kiến trúc đương đại và đặt hy vọng vào tương lai của lĩnh vực này:

Can Ziyal: Ông có thể giới thiệu một chút về bản thân với độc giả của chúng tôi không?

Fran Silvestre: Chúng tôi không phải là một công ty kiến ​​trúc lớn. Chúng tôi muốn cụ thể hóa vẻ đẹp với công việc của mình. Chúng tôi muốn làm hài lòng chủ đầu tư dự án và tất cả những người tham gia – bao gồm cả các cộng tác viên của chúng tôi. Hiện tại văn phòng của chúng tôi có 27 người làm việc.

CZ: Điều gì đã dẫn dắt ông trở thành một Kiến trúc sư?

FS: Gia đình tôi 5 thế hệ, có truyền thống làm kỹ sư. Cụ cố nội của tôi là người thiết kế ra chiếc xe hơi đầu tiên trên thế giới. Ông là nhà sáng chế không học đại học mà thiết kế ra một cỗ máy chạy bằng hơi nước có thể di chuyển mà không cần đường ray. Tất cả những thế hệ kế cận công đều trở thành kỹ sư. Bản thân tôi lớn lên cùng một thư viện với rất nhiều sách kỹ thuật. Tôi nhận ra rằng mình yêu thích khía cạnh nghệ thuật của thiết kế và đã quyết định trở thành kiến trúc sư. Và tất nhiên, miền Địa Trung Hải có ảnh hưởng rất lớn đối với tôi. Tôi đã rời xa Tây Ban Nha một vài năm, nhận ra rằng mình đã nhớ biết bao bầu trời xanh và ánh sáng đặc trưng của nơi đây.

CZ: Với ông, Kiến trúc là gì?

FS: Kiến trúc không chỉ là các tòa nhà. Chúng tôi xây dựng nét riêng cho những người sống và làm việc trong các thiết kế của chúng tôi, nơi mà mọi mong muốn của họ trở thành hiện thực. Đôi khi anh có thể thay đổi cả cuộc sống của một người chỉ bằng một bản thiết kế.

CZ: Khi nghĩ đến cụm từ “kiến trúc”, một tòa nhà hoặc kiến trúc sư nào sẽ xuất hiện ngay lập tức trong tâm trí của ông?

FS: Tôi không rõ lý do vì sao nhưng nó làm tôi nhớ đến kiến trúc cổ như Baroque, Borromini, Alhambra. Đối với tôi, Alhambra là một trong những tòa nhà đẹp nhất thế giới. Nó còn khiến tôi nhớ đến nhà thờ La Mã ở Santa Maria del Naranco – phía bắc Tây Ban Nha. Đó là một nhà thờ nhỏ xinh đẹp và ấn tượng. Với tôi, tòa nhà mang tính biểu tượng nhất là Alhambra. Thực ra nó không phải là tòa nhà, mà nó là một chuỗi các vườn cây và anh sẽ không thể định hình được nó. Còn kiến trúc sư biểu trưng, với tôi là Alvar Aalto.

CZ: Có dự án nào mang tính biểu tượng mà ông muốn làm nó khác đi không?

FS: Có nhiều dự án mang tính biểu tượng mà tôi thích thực hiện theo một cách khác. Trong 10 năm qua, chúng ta đã nói về hiệu ứng Guggenheim và nó xuất hiện quá nhiều trên thế giới.

CZ: Ông có một phong cách rất khác biệt và thật dễ dàng để nhận ra một thiết kế của ông chỉ bằng một bức ảnh. Đó có phải là điều mà ông tự hào không? Ông có nghĩ rằng mọi KTS đều nên có một phong cách riêng không? Và đó có phải là điều luôn xuất hiện trong suy nghĩ của ông trước khi thực hiện một thiết kế nào đó không?

FS: Không. Thật vui khi thấy mọi người nhận ra dự án của Fran Silvestre Arquitectos, nhưng đó không phải là điều mà chúng tôi trông đợi. Có thể đó là phương pháp giải quyết ở cuối. Anh có thể thấy rằng chúng tôi sử dụng phương pháp tương tự, đó là sử dụng chữ thư pháp. Nó tạo nên sự nổi bật cho bức thư. Tuy nhiên đối với chúng tôi, nét thư pháp không quá quan trọng, mà là ý nghĩa của nội dung của nó.

CZ: Ông có thể cho biết những dự án nào đã định hình sự nghiệp của ông?

FS: Tôi cho rằng tất cả các dự án thời điểm ban đầu đã thay đổi sự nghiệp của tôi, nhưng Cliffside House (Casa Acantilada) đã có tác động lớn nhất. Nó đã trở nên nổi tiếng trên các phương tiện truyền thông và hướng mọi sự chú ý tới chúng tôi.

CZ: Chúng tôi được biết, ông đã tham gia giảng dạy tại các trường đại học, ông đã công tác ở đó được bao lâu rồi ạ? Và nó ảnh hưởng đến sự nghiệp chuyên nghiệp của ông như thế nào?

FS: Tôi đã tham gia giảng dạy từ năm 2005. Tôi bắt đầu giảng dạy cùng khoảng thời gian thành lập văn phòng của mình. Khi anh đứng lớp, tâm trí của anh luôn luôn mở. Tôi không phải là thiên tài như Alvaro Siza nên tôi cần có một đội ngũ tuyệt vời để cùng làm việc. Tôi không muốn lấy tên của tôi làm tên của văn phòng để gây sự chú ý, tuy nhiên điều đó đã xảy ra. Nhờ vào việc giảng dạy, tôi đã lựa chọn được một đội ngũ tuyệt vời từ sinh viên của mình.

CZ: Ông đã tổ chức một chuỗi chương trình mang tên “Tháng Ba”. Ông có thể chia sẻ đôi chút về nó không?

FS: Tôi giảng dạy tại Đại học Bách khoa Valencia và sau vài năm, tôi thấy được sự thất vọng của sinh viên vì họ không biết phải làm gì. Họ là những sinh viên rất giỏi nhưng họ cảm thấy cần được định hướng nhiều hơn về tương lai. Điều này có thể xảy ra với một vài sinh viên nhưng nếu tất cả các sinh viên đều cảm thấy như vậy thì thực sự có vấn đề. Tôi tự hỏi làm thế nào để tôi tìm thấy con đường của mình. Tôi nhìn vào cách Alvaro Siza và Souta de Moura làm việc. Trong năm năm làm ở ngành giáo dục, chúng tôi phát huy và khám phá tài năng cá nhân nhưng cuối cùng, nó không đem lại kết quả gì. Chúng tôi không dạy cách làm việc theo nhóm. Thế giới đã thay đổi rất nhiều, một người không thể có tất cả kiến ​​thức để làm điều gì đó đặc biệt.

CZ: Kể từ khi ông trở thành giáo sư – kiến ​​trúc sư, sự khác biệt giữa các sinh viên kiến ​​trúc ở thời của ông và thời nay là gì?

FS: Trên thực tế, họ được tiếp cận nhiều thông tin hơn so với trước đây. Nhưng điều này không tốt trong mọi trường hợp. Có ít thông tin hơn nhưng nó chất lượng hơn. Giờ đây anh có rất nhiều thông tin và anh không thể biết nó tốt hay xấu. Một điều đã xảy ra là những sinh viên giỏi trở nên giỏi hơn nhưng những sinh viên trung bình lại trở nên kém hơn so với trước.

CZ: Theo ông, điều gì là tiên quyết? Hình thức hay chức năng?

FS: Đối với [văn phòng của chúng tôi] chúng như nhau. Cái này không quan trọng hơn cái kia. Có một cuốn sách rất thú vị của Peter Zumthor, nói về sự tương tác giữa chúng. Đúng là chúng ta bắt đầu với hình dạng, hình thức. Tuy nhiên, sau khi chúng ta đặt chức năng, chúng ta thay đổi hình dạng một lần nữa.Chúng tôi cảm thấy dễ dàng hơn khi bắt đầu với hình thức. Điều thú vị là các trường đại học ở Tây Ban Nha có phần hàn lâm và anh không thể nói rằng anh bắt đầu bằng hình thức. Anh phải nói rằng anh bắt đầu chẳng với cái gì, mà chỉ với một ý tưởng. Đây chính là xu hướng hiện nay.

CZ: Ít hơn là nhiều hơn hay nhiều hơn là nhiều hơn?

FS: Cũng còn tùy. Tất nhiên, nhiều hơn là nhiều hơn. Phần quan trọng nhất của một dự án là biết điểm dừng. Nếu bạn đang vẽ một bức tranh, bạn phải tự hỏi mình nên dừng ở đâu. Sau một thời điểm, nếu bạn đặt vào đó nhiều thứ hơn, dự án sẽ trở nên tồi tệ hơn. Tại thời điểm đó, ít hơn là nhiều hơn.

CZ: Làm thế nào để ông đưa ra quyết định?

FS: Cuối cùng, anh lại cảm thấy không nhất thiết phải thêm nhiều hơn và nó cũng sẽ không làm cho dự án thêm tốt hơn. Có hai từ chúng ta sử dụng, chủ nghĩa giản lược và tổng thể. Rất quan trọng để có một tổng thể không đồng nhất.

CZ: Màu trắng là màu chủ đạo trong các dự án thiết kế của ông. Ông có nghĩ rằng kiến trúc ít màu sắc sẽ là cách tốt hơn để thể hiện bản thân không?

FS: Chúng tôi sử dụng màu trắng vì ba lý do. Có một sự tương phản mạnh mẽ giữa màu xanh và màu trắng. Đó là một biểu tượng của văn hóa. Lý do thứ hai là khoa học. Khi anh sử dụng nội thất màu trắng, nó làm cho không gian trông rộng rãi hơn. Và cuối cùng, đó là những lý do chủ quan về nhận thức về cái đẹp.

CZ: Nếu ông phải sử dụng một từ để thể hiện phong cách của mình thì đó là gì? Theo tôi thì nó là “sạch sẽ”.

FS: Đúng, có thể là “sạch sẽ”. Từ “sạch” quan trọng đối với tôi vì nó liên quan đến câu hỏi trước. Hãy tưởng tượng chúng ta chỉ nói về kiến ​​trúc nội thất. Khả năng làm sạch một nội thất màu trắng là lớn hơn. Có một bài viết rất hay về Beatriz Colomina, tạo mối quan hệ giữa kiến ​​trúc và bệnh lao. Bởi vì tất cả các kiến ​​trúc sư hiện đại mà mắc bệnh lao đã nhận thấy sự cần thiết của các cửa sổ lớn hơn để có nhiều ánh sáng hơn trong nhà của họ. Ngoài ra, màu trắng có nghĩa là sạch sẽ trong tâm trí. Khi anh bước vào một không gian với nội thất màu trắng, tầm nhìn của anh thoáng hơn, anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

CZ: Các dự án thiết kế của ông rất khác nhau khi ở thời điểm ngày và đêm. Ông đang theo đuổi điều gì vậy?

FS: Bởi vì vào ban ngày, không gian màu trắng thay đổi hoàn toàn với màu sắc của mặt trời và vào ban đêm, chúng tôi sử dụng ánh sáng ấm hơn, đèn 3000K gần với hiệu ứng lửa hơn. Trong các văn phòng, chúng tôi thích đèn trắng hơn và trong nhà, chúng tôi thích đèn ấm hơn.

CZ: Động lực lớn nhất của ông trong cuộc sống là gì? Lý do chính khiến ông rời khỏi chiếc giường ấm áp và đi làm vào buổi sáng là gì?

FS: Đối với tôi, đó là sự tò mò. Tò mò xem chúng ta có thể phát triển đến đâu, có thể làm gì tiếp theo. Một trong những động lực lớn nhất đối với tôi là dự án nhỏ của một dự án lớn. Tôi biết rằng chúng tôi có thể tạo ra những tòa nhà đẹp và chúng tôi biết cách tạo ra chúng. Tuy nhiên, với tôi, dự án của đội ngũ chúng tôi mang lại sự hài lòng hơn cả.

CZ: Ông có lời khuyên nào dành cho các kiến ​​trúc sư trẻ và sinh viên kiến ​​trúc không?

FS: Quan trọng hãy là chính mình. Quan trọng là làm mọi thứ theo cách riêng của mình. Tất nhiên, anh có tầm ảnh hưởng, nhưng nếu anh không tìm được chỗ đứng của mình, thì anh sẽ không thể giữ vững bản thân mình trong nhiều năm.

CZ: Ông nghĩ gì về tương lai của kiến ​​trúc?

FS: Tôi rất lạc quan về điều đó. Kiến trúc sẽ thay đổi hoàn toàn trong 10-20 năm tới. Quan niệm về kiến ​​trúc sẽ hoàn toàn thay đổi. Những gì chúng ta làm ngày nay sẽ lỗi thời trong tương lai. Mối quan hệ giữa cảnh quan, môi trường và công nghệ sẽ thay đổi tầm nhìn của chúng ta, rằng chúng tôi sẽ cần tối ưu hóa nơi ở của mình.